Em tiểu tam lâu ngày không gặp bị nắc muốn gãy háng

Em tiểu tam lâu ngày không gặp bị nắc muốn gãy háng

Em tiểu tam lâu ngày không gặp bị nắc muốn gãy háng

Anh Nam… đừng quay mà, em… xin anh… nếu chồng em biết thì em… chết… mất. Khi ấy, cái thai đã lớn, bụng cô tròn căng, ngực nặng nề đầy sữa, chân phù đau, cô đến phòng khám Hoa Sen thường xuyên để kiểm tra. Tiếng bé Ngọc ư e kéo Thư về thực tại. Điện thoại trên bàn gỗ rung nhẹ, cắt ngang dòng suy nghĩ của Thư, màn hình sáng lên dòng tin nhắn từ Nam – bác sĩ phụ khoa, 35 tuổi, từng khám thai cho cô ở phòng khám Hoa Sen cách nhà hai con đường: “Thư, anh nhớ em, lâu quá không gặp, em khỏe không? Aaa. Hoàng hiền lành, yêu thương Thư hết mực, luôn lo cô vất vả từ lúc mang thai đến giờ, những lời anh dặn như sợi dây vô hình níu cô lại với tình yêu sâu đậm của hai người. Cô mặc quần lửng vải mềm, chân trần bước nhẹ trên sàn gỗ mát lạnh, cảm giác lành lạnh thấm qua lòng bàn chân như nhắc cô rằng mình vẫn chưa được nghỉ ngơi. Chiếc áo sơ mi xanh nhạt phẳng phiu ôm lấy thân hình săn chắc, anh bước ra sân, quay lại ôm Thư từ sau, tay vòng qua eo cô, hơi thở ấm áp phả vào gáy:

“Vợ yêu, anh đi làm đây, em ở nhà chăm con cẩn thận nha”.

Phim Liên Quan