Loạn luân không cần dùng bao với em gái vô sinh

Lợi vốn là thằng con trai có máu trăng hoa, chưa bao giờ từ chối chuyện xác thịt dù ở bất cứ hoàn cảnh nào ; còn chị Hoa thì từ lúc trưởng thành cho mãi tận bây giờ có thể cho rằng khoảng mười bốn năm chị thiếu vắng tình cảm lứa đôi. Tuy là lần đầu tiên, chưa quen chưa biết, không hẹn không thề thế nhưng hai chị em đều cố gắng kéo dài mãi miết nụ hôn đầu mặc dù khá mệt mỏi, vật vã. Ở trên, hai đôi môi hai chị em say sưa quấn quýt lấy nhau không rời một giây một phút, còn đồng hành ở dưới là con cu Lợi đang mày mò tìm kiếm cửa mình người chị họ bạn dì của nó mà đi vào. Thân thể Lợi chỉ còn mỗi chiếc quần đùi vải trắng sọc xanh lá cây, nó cẩn thận gấp chiếc quần tây làm đôi rồi làm bốn để lên mé đầu giường ; còn chị Hoa bỗng cảm thấy hơi ngỡ ngàng khi chị nhận thấy hai bàn tay thằng em đang nắm lấy hai bên lưng chiếc quần thun bông màu xanh dương đã nhàu cũ của chị và tuột lần xuống dưới. Như một cái máy, Lợi dùng chiếc khăn tắm hãy còn ươn ướt lau sạch thân thể chị rồi mặc quần áo vào cho chị, kể cả áo ngực và quần lót. Cảm thấy bụng đã đói, chị Hoa nói :
– Tối rồi không về được. Lợi đến bật đèn măngxông lên trong khi chị Hoa lấy nồi ra hứng nước mưa rồi vào đặt lên bếp ; nó lấy hai gói mì, xé bao nhựa cho vắt mì vào hai cái tô, rắc bột nêm lên trên.